Mình lấy cái vòng tay ra, nắm lấy tay Tiểu Thiên. Tiểu Thiên cũng mở mắt, mình lấy cái vòng đeo vào tay cho Tiểu Thiên, xong ghi:
"Em thấy có đẹp không ? anh tự làm đó ?"
Tiểu Thiên mân mê cái vòng, cười rồi ghi:
"Do anh thật sự tự làm đó à ?"
"Chính xác, em thấy sao ?"
Tiểu Thiên lại bấm môi, xong ghi:
"Rất đẹp, anh có thể làm được những cái giống như thế này sao ?"
"Đúng rồi, anh tự làm đấy. Em có thích không?"
"Tất nhiên rất thích. Nhưng mà có điều"
Tiểu Thiên viết chốc thì ngưng, lại nhìn mình 1 lúc rồi ghi:
"Anh cho em rất nhiều thứ, em không có gì cho anh cả"
Xong rồi gương mặt em ấy bổng trầm xuống, rất chi là tội nghiệp.
Tiểu Thiên ngốc không biết rằng em ấy đã cho mình còn nhiều hơn những gì mình cho em ấy... Tiểu Thiên đúng thật là không bao giờ nghĩ cho mình, mà chỉ nghĩ cho người khác.
"Khờ quá, em cho anh nhiều lắm"
Mình nhìn Tiểu Thiên rồi cười.
Bổng lúc này cuộc nói chuyện bị cắt ngang =.=... bởi... bạn gái cũ