"Thật sao ?"
"Tất nhiên"
"Em lo chuyện gì ?"
Tiểu Thiên nhăn trán 1 lúc, nhìn mông lun rồi lại ghi:
"Em không biết, thật sự khó hiểu cực kỳ, em chỉ cảm giác rất suy nghĩ về anh"
"=.=" Là nhớ, anh chỉ em bao nhiêu lần rồi"
"Vâng, là rất nhớ anh"
"Anh cũng nhớ em lắm"
Tiểu Thiên hơi đỏ mặt, ghi tiếp:
"Tại sao anh không có ai gia đình chăm sóc ?"
"Ba mẹ anh bận công việc, nên ko chăm sóc được, nhưng ko sao đâu, anh còn sống dai lắm"
"Anh yếu như con chuột"
Mình cười rồi đưa tay vuốt tóc Tiểu Thiên, xong ghi:
"Mấy hôm nay em có làm gì ko ?"
"Không"
2 đứa im lặng 1 chút, nhìn nhau, phòng bệnh viện nó có cái mùi thuốc tẩy trùng khó chịu lắm -.-'.. nói chung là muốn lãng mạn cũng ko lãng mạn được. Xong Tiểu Thiên tự dưng nắm lấy tay mình, xong đưa đầu vào cổ mình ...
Cuối cùng Tiểu Thiên ghi:
"Anh hôi thối và dơ bẩn quá kinh khủng ?"
x_X... mình bối rối ghi lại
"Là sao ?"
Tiểu Thiên nắm lấy bàn tay mình lên, dí vào mặt (đại khái là mấy nay trời lạnh, mình bị cảm, cũng chẳng tắm, móng hơi dài, đất bám vào =.=")... Tiểu Thiên ghi:
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét